Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tạo Hóa Chi Môn

Chương 11: Dịch Tinh Đại Lục (1)

Chương 11: Dịch Tinh Đại Lục (1)


- Ngươi không sao chứ?
Ninh Thành vừa dứt lời, đã thấy Kỷ Lạc Phi lảo đảo. Hắn vội tiến lên đỡ nàng. Thân thể Kỷ Lạc Phi mềm mại thơm ngát, song lại vương vấn mùi máu nhàn nhạt.

Kỷ Lạc Phi không đợi Ninh Thành hỏi thêm, liền đẩy hắn ra, nói:
- Không sao, ta đi nghỉ một chút. Sau đó ta sẽ ra nói chuyện với ngươi.

Nói đoạn, Kỷ Lạc Phi liền đi vào gian phòng kế bên.

Ninh Thành nhìn lòng bàn tay mình, thấy rõ ràng có một vết máu.

Ninh Thành lập tức hiểu rằng Kỷ Lạc Phi đã bị thương. Tay hắn vừa rồi đặt trên lưng nàng, đủ thấy thương thế của nàng ắt hẳn ở sau lưng.

Nhìn gian phòng của Kỷ Lạc Phi, Ninh Thành do dự một lát, nhưng rồi cũng không đi vào. Kỷ Lạc Phi có tu vi Tụ Khí tầng ba cao hơn hắn rất nhiều, thế mà vẫn bị thương, đủ thấy Thương Tần Nhị Tinh Học Viện cũng chẳng phải nơi an toàn gì.

...

Kỷ Lạc Phi bị mùi thức ăn hấp dẫn mà bước ra, nàng đã thay một bộ y phục mới. Ninh Thành thấy sau khi nghỉ ngơi, sắc mặt nàng đã không còn tái nhợt như trước.

- Đây là do ngươi làm ra sao?

Kỷ Lạc Phi nhìn bốn món ăn cùng một chén canh trên bàn gỗ, kinh ngạc hỏi. Trong trí nhớ của nàng, Ninh Thành biết nấu cơm từ khi nào vậy? Hơn nữa lại trông ngon mắt đến vậy?

Ninh Thành mỉm cười:
- Đương nhiên là ta làm. Tới dùng cơm đi.

Kỷ Lạc Phi hiển nhiên không phải kẻ lắm lời, việc Ninh Thành biết nấu cơm tuy khiến nàng kinh ngạc, song cũng không hỏi thêm gì. Không biết là bởi Ninh Thành nấu ăn ngon miệng, hay là do nàng thực sự đói bụng. Sau khi ăn mấy chén cơm, Kỷ Lạc Phi vẫn còn chút chưa thỏa mãn.

Dùng cơm xong xuôi, Ninh Thành liền đứng dậy thu dọn chén đĩa.

- Đợi một chút.

Kỷ Lạc Phi gọi Ninh Thành lại:
- Những thứ này để lát nữa ta thu dọn, ngươi cũng chưa từng làm việc này...

Kỷ Lạc Phi còn chưa dứt lời, đã nhận ra lời mình vừa nói có vấn đề. Ninh Thành chưa từng làm, vậy sao có thể nấu được đồ ăn ngon miệng như thế?

Nàng kịp thời chữa lời, nói:
- Ngươi ngồi xuống trước đi, ta có vài điều muốn nói với ngươi.

Đợi Ninh Thành ngồi xuống, Kỷ Lạc Phi lấy ra hai cuộn da cổ cực mỏng, đặt vào tay hắn, nói:
- Đây là di vật gia gia ngươi để lại. Người đã dặn ta về sau giao lại cho ngươi. Giờ ngươi đã Tụ Khí thành công, cũng nên trả nó về cho chủ nhân chân chính rồi.

Ninh Thành im lặng tiếp nhận hai cuộn da, trong lòng hắn đã hiểu rõ mọi nhẽ. Gia gia của Ninh Thành lúc trước tuy cưng chiều hắn, song cũng rõ Ninh Thành là loại người nào. Cuộn da này ắt hẳn là công pháp gia truyền của Ninh gia, người đã giao lại cho Kỷ Lạc Phi để nhờ nàng giao cho hắn. Lẽ do Kỷ Lạc Phi giờ mới giao lại, chắc chắn không phải vì hắn đã Tụ Khí thành công, mà là vì hắn đã hoàn toàn khác với Ninh Thành trước đây.

Thấy Ninh Thành thu hồi cuộn da, Kỷ Lạc Phi khẽ thở phào một hơi, có lẽ là vì đã hoàn thành được một việc mà cảm thấy vui mừng. Nàng lại lấy ra một hộp gỗ đưa cho Ninh Thành, nói:
- Trong hộp này có một viên Tụ Khí Thạch, ngươi cầm lấy mà tu luyện đi.

Giờ đây Ninh Thành đã không còn là kẻ tay mơ, hắn biết được sự trân quý của Tụ Khí Thạch. Một viên Tụ Khí Thạch tương đương một trăm kim tệ. Đây còn là giá mua vào, giá trên thực tế còn cao hơn rất nhiều, một trăm kim tệ tuyệt đối không thể mua được một viên Tụ Khí Thạch. Dù là Ninh gia cũng chẳng có mấy viên. Giờ Kỷ Lạc Phi cho hắn một viên Tụ Khí Thạch, hắn lập tức từ chối:

- Lạc Phi, ta đã Tụ Khí rồi. Mà giờ ngươi cũng là Tụ Khí tầng ba, rất cần Tụ Khí Thạch, không nên đưa cho ta.

Kỷ Lạc Phi đặt hộp gỗ vào tay Ninh Thành:
- Đã cho ngươi thì ngươi cứ nhận đi, ngươi cũng biết ta đã Tụ Khí tầng ba rồi. Với tư chất của ta, tương lai sẽ rời khỏi Thương Tần Nhị Tinh Học Viện. Sau này ngươi chỉ có thể dựa vào bản thân mình...

Ninh Thành nghe Kỷ Lạc Phi nói xong, không còn từ chối nữa. Hắn thu hộp gỗ lại, đoạn thở dài:
- Lạc Phi, trước kia ta không hiểu chuyện, có điều gì khiến ngươi tức giận thì xin thứ lỗi cho ta. Ngươi cũng biết tư chất của ta không tốt. Tương lai ngươi rời khỏi Thương Tần Quốc, có lẽ chúng ta sẽ không còn cơ hội gặp mặt. Cũng may tuy chúng ta đã đính hôn từ khi còn bé, nhưng vẫn chưa thành hôn. Sau khi ngươi đạt đến Tụ Khí tầng bốn, chúng ta sẽ là người của hai thế giới. Hôn ước trước kia coi như xong đi, những năm nay ở Ninh gia cũng đã ủy khuất cho ngươi rồi...

Nếu không phải Ninh phủ cũng đã hóa thành tro bụi, Ninh Thành thậm chí sẽ trả lại hôn ước cho Kỷ Lạc Phi.

Kỷ Lạc Phi kinh ngạc nhìn Ninh Thành. Nàng hoàn toàn không nghĩ rằng Ninh Thành lại sẽ nói ra những lời này. Song nàng biết những lời Ninh Thành nói là sự thật. Một khi nàng rời khỏi Thương Tần Quốc, sẽ không còn cơ hội gặp lại Ninh Thành.

- Mạng của ta là Ninh gia gia cứu. Không có Ninh gia gia, sớm đã không còn Kỷ Lạc Phi này. Có lẽ ngươi nói đúng. Sau khi ta rời khỏi Thương Tần Quốc, chúng ta sẽ khó lòng gặp lại. Huống chi giờ ta đã bị hủy dung, bởi vậy chuyện thành hôn giữa chúng ta cũng chẳng còn thực tế. Nhưng ta cũng hiểu đạo lý nữ tử gả chồng, ắt phải theo chồng. Hôn ước là do Ninh gia gia cùng gia gia của ta định ra. Dẫu họ đã không còn, ta cũng sẽ không hủy hôn. Tương lai khi ta rời đi rồi, bản thân ngươi phải tự bảo trọng, quả thực ta không có cách nào ở bên ngươi cả đời.

Kỷ Lạc Phi nói xong, đứng dậy, bưng chén đĩa vào phòng bếp. Nàng biết những lời Ninh Thành nói là đúng. Sau khi rời khỏi Thương Tần Quốc, nàng cùng Ninh Thành sẽ không còn gặp lại nhau. Với tư chất của nàng, cố gắng ở lại chiếu cố Ninh Thành sẽ chỉ khiến hắn chết nhanh hơn mà thôi.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch