Một tòa trang viên có hơn hai trăm năm lịch sử. Từng tác phẩm điêu khắc tuyệt mỹ, tinh tế mang tính chất huyền thoại có mặt khắp nơi trong khu vườn lớn.
Một bức tượng mỹ nhân ngư tay cầm bình nước được chế tạo bằng vàng và ngọc thạch đứng bên cạnh ao. Dòng nước chảy ra từ bình dưới ánh mặt trời lộ ra ánh sáng chói mắt.
Một ngôi nhà hình tháp màu trắng được xây dựng trong hoa viên đang diễn ra một hội nghị bí mật.
Tám lão niên da trắng áo mũ chỉnh tề ngồi xung quanh bàn tròn, khí chất rất ung dung. Khí chất này được phát ra từ bên trong, tuyệt không phải người bình thường có thể so sánh được.
Cánh cửa phòng họp bằng gỗ lim nạm vàng mở ra, Adria mặc chiếc váy liền áo, áo choàng màu vàng tự tin tiến vào bên trong.
- Xin chào tám vị tiên sinh tôn kính, xin hỏi có dặn dò gì không?
Adria cười tủm tỉm khẽ khom người. Kỳ thật trong nội tâm của cô cảm thấy rất kỳ quái. Bởi vì ngày hôm qua cô đã hoàn tất việc báo cáo công tác gần đây.
Vốn cô dự định sau khi gặp mấy người quen ở Beverly Hills sẽ quay trở lại thành phố Atlantic. Không nghĩ tới sáng hôm nay tám vị chủ nhân của trang viên lại cho gọi cô.
Nội tâm Adria cảm thấy bồn chồn. Chẳng lẽ cô vụng trộm nghiên cứu khoa học và tụ tập thế lực đã bị các vị chủ nhân này phát hiện.
Cho nên, cô chỉ có thể bình tĩnh, đồng thời nghĩ ra đối sách.
Ai ngờ, tộc trưởng gia tộc Rockefeller ngồi chính giữa lại cau mày nói:
- Adria bé nhỏ, không phải cháu nói rằng có việc cần chỉ điểm hay sao? Sao lại vội vàng mở hội nghị như vậy?
- Cháu…
Adria sững người, nói:
- Cháu không phải là người mở hội nghị lần này. Tiên sinh Rockefeller, không biết ngài có hiểu lầm gì hay không?
- Không phải cháu, chẳng lẽ tám cái đầu của tám lão gia hỏa chúng tôi bị liệt rồi sao?
Chủ tịch Kenedy của tập đoàn Boston bất mãn nói.
Adria cảm thấy khó hiểu:
- Nhưng nhật trình một ngày của cháu đều được an bài đâu vào đấy, và ghi chú rất rõ trên điện thoại. Trong ngày hôm nay quả thật không có công việc báo cáo.
Chủ tịch Mather của tập đoàn Cleveland cầm chiếc điện thoại được nạm kim cương thảy lên bàn hội nghị.
- Cháu hãy nhìn đi, là cháu chủ động gửi tin nhắn, còn hỏi chúng tôi có thể chờ thêm một chút nữa hay không. Chúng tôi đã trả lời tin nhắn cho cháu. Có phải tối qua uống nhiều rượu quá phải không?
Adria càng nghĩ càng cảm thấy không ổn, khẽ cầm lấy điện thoại di động đọc qua, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Đây là tin tức phát ra từ hòm thư bí mật của cô. Chỉ có thể dùng mạng internet trong trang viên mới thao tác được.
- Không ổn rồi. Các vị tiên sinh, mạng internet nội bộ của chúng ta đã bị hack.
- Adria, có phải cháu điên rồi không? Mạng nội bộ của chúng ta căn bản không có hacker nào có thể vào được. Chẳng lẽ chúng ta tự nuôi hacker sao?
Mồ hôi lạnh của Adria xông ra, lắc đầu nói:
- Cháu không biết, nhưng cháu quả thật không gửi tin nhắn này. Cháu đề nghị tất cả các vị tiên sinh nên rời khỏi đây. Hẳn đã có người theo dõi chúng ta.
Tám Chủ tịch của tám tập đoàn nhìn nhau. Tuy biểu hiện không vui, nhưng vì ổn thỏa nên vẫn đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Nhưng vào lúc này, từ bên ngoài tòa nhà truyền đến tiếng súng.
Nghe tiếng hò hét bên ngoài, sắc mặt tám vị chủ nhân trang viên trở nên khó coi đến cực điểm.
- Adria, rốt cuộc là cô đang làm cái chuyện ngu xuẩn gì vậy? Là ai đã tìm được chúng tôi?
Rockefeller rống to.
- Cháu thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì. Xin các vị tiên sinh hãy bình tĩnh. Cháu lập tức thông báo đội quân Sư Tử Vàng tập hợp lại.
Adria lấy điện thoại, chuẩn bị phát thông tin, nhưng liền phát hiện điện thoại của mình đã bị tê liệt, không cách nào phản ứng.
Đột nhiên, trang viên trở nên yên tĩnh. Tiếng súng ngừng lại, mà tiếng kêu thảm cũng chấm dứt.
Cửa phòng họp bị một người từ bên ngoài đá văng.
Tần Xuyên nghênh ngang bước vào. Hắn đeo chiếc kính râm không biết tìm được ở đâu, áo sơ mi trắng đã bị nhuộm thành màu đỏ tươi, phía dưới là chiếc quần đùi cũng đã bị đổi màu.
- Hi!
Tần Xuyên phất tay, lên tiếng chào:
- Xin lỗi, bên trong đài phun nước của các người đều là xác chết. Đoán chừng phải mất rất nhiều thời gian để quét dọn.